23/5/11

Đám mây Tham lam


Lòng thamSự đố kỵ có thể giết chết chính bạn

Ngày xưa, có đám mây nhỏ sống rất hạnh phúc trên một đất nước xinh đẹp. Một ngày, khi nhìn thấy đám mây lớn hơn mình nhiều, cô bé cảm thấy rất ghen tị. Để có thể lớn thật nhanh, đám mây nhỏ quyết định từ nay sẽ không cho một giọt nước nào rời khỏi mình, và thề sẽ không bao giờ làm mưa nữa. 

Quả nhiên, đám mây lớn rất nhanh. Trong khi đó, đất nước của cô cứ dần khô cạn. Đầu tiên, các dòng sông trơ đáy, rồi con người, muông thú, cây cỏ và cuối cùng cả đất nước trở thành sa mạc.


Đám mây chẳng bận tâm, và cũng không nhận ra rằng vì sống trên một sa mạc mênh mông, đến lượt cô cũng chẳng có giọt nước nào để lớn. Thế là đám mây từ từ nhỏ lại, nhỏ lại. Lúc này, nó mới nhận ra rằng chính lòng tham và tính ích kỷ đã khiến mình mất tất cả. Đám mây buồn lắm. 


Khi thân hình cô trở nên mỏng tang và nhỏ xíu, trông chỉ như một nhúm bông, thì vừa lúc một làn gió nhẹ thổi tới. Đám mây lúc này đã quá nhỏ nhẹ, liền được gió cuốn đi thật xa, thật xa, tới một đất nước xinh đẹp, nơi một lần nữa cô lại lớn dần lên.

Thấm thía bài học đã qua, đám mây của chúng ta giữ mình nhỏ bé và khiêm tốn, nhưng lại vô cùng hào phóng khi làm mưa. 


Và thế là quê hương  mới của cô trở nên xanh tươi chưa từng thấy. Cô mây bé nhỏ không quên tặng cho tất cả mọi người một chiếc cầu vồng đẹp nhất thế gian này.


Dịch từ tập truyện Giá trị  Giáo dục của Pedro Pablo Sacristan
                                                                                                                        Bác sỹ Nhi khoa 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét